Bim Bim the Duck in the Mekong Delta of Vietnam


Bim Bim, a very proud duck, is a pet of a grade-12 Vlogger in Tra On district, Vinh Long province of Vietnam. Thanks to the presence of Bim Bim the duck, the Vlogger has received 170,000 subscribers on her YouTube channel. Bim Bim doesn’t realise that he/she becomes a star, but he/she enjoys being filmed.

Bim Bim the duck. Photo credit to the Vlogger

Her entertaining videos are evocative of my verdant countryside of Vietnam. In the rainy season, it poured almost every day. The paths were full of mud, which made it difficult for me to ride to school. 

In this video, the girl celebrated Bim Bim’s first birthday. She would show you a typical path lined with lush vegetation and an open-air market at her village.

This video shows a typical day of life in the Mekong Delta.  It rained, rained, and rained. The mom’s vlogger was eliminating broken rice grains and unwanted seeds from rice grains through a handcrafted sieve, and the girl was preparing dinner for Bim Bim the duck. Bim Bim had a feast of boiled golden apple snails, which were his/her favorite food.

I believe her videos provide you a window to a different world – a world of simplicity and a struggle for survival.

Enjoy watching!


Già còn đam mê

Dong ruỗi qua khắp mọi nẻo đường ở đất nước Nam Phi xinh đẹp, mình chứng kiến rất nhiều điều thú vị mà chỉ ‘đi mới thấy’. Đây là một trong những chuyện thú vị trong số 1001 điều thú vị mà mình muốn kể cho các bạn nghe.

Mùa đông ở Nam Phi chỉ có bầu trời xanh không một gợn mây và cỏ úa vàng hanh khô

Đạp xe ngang qua khu dân cư kính cổng cao tường, bạn C và mình thấy một bà lão đang trầy trật cưỡi chiếc xe đạp. Bạn C dừng lại hỏi thăm, còn mình thì dịnh chiếc xe đạp cho bạn C. Bà lão người da trắng có mái tóc trắng bồng bềnh như mây, dáng người mảnh mai như cây bút chì nhưng lưng hơi cong. Bà lão nói chiếc xe đạp này nó không chịu chạy. Xe hơi của bà hư rồi nên bà mới mua chiếc xe đạp hôm kia. Bà nói chiều qua bà chạy thử nhưng nó không chạy được nên chiều nay bà thử lại. Bà cứ bảo chiếc xe đạp này không giống với chiếc xe đạp cũ của bà. Bạn C chỉnh yên xe cho bà rồi nói bà chạy thử xem sao. Đạp được khoảng 10 bước chân thì bà ngã nhào lên bãi cỏ ven đường. Bạn C một tay dựng chiếc xe đạp lên và một tay đưa ra để kéo bà dậy, nhưng bà bảo bà không sao và tự đứng lên được. Rồi bà thử chạy tiếp. Bà lại té, mông rơi lên cỏ và hai chân đưa lên không. Bạn C đưa tay để kéo bà lên; bà lại từ chối giúp đỡ, bảo bà khỏe lắm, bà tự đứng lên được.

Thấy tình hình không xong, một chị da màu đứng bên trong quan sát nãy giờ chạy ra. Chị bế đứa bé mái tóc nâu vàng xoăn tít như sóng biển, rối rít cảm ơn bạn C đã giúp bà. Bà lão lại nói chiếc xe này không giống chiếc xe đạp cũ của bà. Chị da màu nói bà không có xe đạp trước đây bao giờ.

Bạn C gợi ý với bà là bà nên tập chạy chiếc xe đạp mới trên cỏ ở bên trong để có té thì không sao vì đang dịch Covid-19 mà vào bệnh viện thì có nguy cơ nhiễm bệnh vì bệnh viện là ổ bệnh. Bà vui vẻ bảo bà còn khỏe lắm. Bà luôn nở nụ cười trên môi. Bạn C hỏi bà bao nhiêu tuổi rồi. Bà bảo bà mới có 52 tuổi. Chị da màu nhéo mắt nhìn bạn C, nói bà 82 tuổi rồi. Chị chỉ biết lắc đầu nhìn bà cụ đang rất nóng lòng háo hức đạp xe đạp.

Anh làm vườn da đen cũng chạy ra. Anh cũng chỉ biết lắc đầu nhìn bà cụ. Anh nói bà 82 tuổi rồi mà còn muốn đạp xe đạp.  Thôi kệ. Ai cũng để bà làm điều bà thích vì có cản bà được đâu. Bà sống cho bà nên cứ để bà làm điều bà muốn trước khi bà từ giã cõi trần này.

Té ra là bà cụ bị bệnh Alzheimer.

Bởi vậy thời điểm không biết sợ là gì khi bạn bị mất trí nhớ và khi còn bé.

Những lần sau khi chạy ngang qua khu dân cư đó, bạn C và mình nhìn vào bên trong để tìm bà. Không thấy bóng dáng bà đâu. Hy vọng bà vẫn ổn và chạy xe được rồi.



Con đường với hai bên cỏ úa vàng hanh khô chạy thẳng đến tít tận chân trời